Là mình nói về mấy chí vừa kí cọt thư khẩn gửi chủ tịch nước xin giải cứu cho “bé” Phương Uyên.
Dân gian có câu xúi trẻ con ăn cứt gà sáp. Già xuống lỗ đến nơi để đám nít ranh trên internet nó phỉnh cho, nhét cứt gà sáp vào mồm. Vụ này, còn đầy nguyên mồm luôn.
Tuần chay nào cũng có nước mắt.
Vẫn bằng ngần ấy gương mặt.
Vẫn một kiểu thư từ kiến nghị, lập luận trên những chứng cứ hình như, có lẽ, nghe nói… ngô chả ra ngô ngọng chả ra ngọng.
Giá trị của những chữ kí, nó nằm ở hiệu quả sau đó anh đạt được, chứ không phải ở chỗ vô số học hàm học vị trưng kẹp theo nó. Thậm chí, giá trị không nằm cả ở chỗ số đông.
Xét theo tiêu chuẩn đó, thì mấy chí hiện đã bèo đến mức chỉ còn giá trị hài hước sau từng ấy lần kí cọt.
Đang sửa đổi hiến pháp đấy, đang tái cơ cấu kinh tế đấy, đang chống tham nhũng đấy… tri thức thể hiện ở những chỗ đòn xoay chế độ như thế đi, đằng này, toàn bu vào những chuyện, họa may xếp ngang tầm anh Phèo.
Theo Blog Beo: http://blog.yahoo.com/_JMCFTDFGFUQKVYBNPFJFEJZ4WY/articles/848747/index